27/4/09

I Love Myself

Tự nhiên thấy buồn,tự nhiên chẳng muốn làm gì cả!!!

Cứ đứng vẩn vơ,nhìn vào khoảng không vô tận!Lặng đi trong bóng tối bao trùm,để cảm nhận cái không khí tĩnh lặng của buổi đêm,cảm nhận những ánh đèn le lói của những "Căn phòng ngủ muộn",cảm nhận từng cơn gió khẽ thôi qua,lành lạnh rồi bỗng nhiên thấy thèm nhiều thứ quá!

Thèm một tiếng chuông tin nhắn,dù chỉ là những câu nói vu vơ,chẳng đâu vào với đâu!
Thèm có người để nói chuyện,lắng nghe và kể cho nghe những câu chuyện trên giời,dưới biển,trong nhà,ngoài ngõ,những câu chuyện chẳng đầu chẳng đuôi!
Thèm 1 chút ồn ào,náo nhiệt,thèm chỗ đông người để không phải đối mặt với chính mình!Chính mình với chính mình!
Thèm được ở nhà,chẳng làm gì,cứ ngủ khì,cứ ăn uống tẹt ga,cứ quấn quýt lấy Mẹ,cứ nịnh nọt Bố!Cứ mãi là "Thằng Con Trai khờ dại"!
Thèm 1 hơi ấm của "Một Ai",thèm giọng nói ấy,thèm khuôn mặt ấy,bóng hình ấy dù chỉ là trong mơ nhưng sao vẫn muốn 1 lần gặp lại!

Thèm cả 1 người có thể nói cho mình biết vì sao mình lại buồn!

Ừ!Đang buồn!!!

Buồn vì sao nhỉ?

Buồn vì chẳng biết vì sao mình buồn?
Buồn vì chẳng hề có bạn?
Buồn vì lúc nào cũng lủi thủi 1 mình?Hết ôm máy lại ôm gối?
Buồn vì sao?

Chẳng biết!
Chỉ biết mình buồn,chẳng muốn làm gì và lại thèm khát những thứ mình không có!
Đôi khi cảm thấy mình là kẻ cô độc nhất,lẻ loi nhất!Chẳng bạn bè,chẳng 1 người tâm giao!Rồi lại thấy cuộc sống nó quá nhàm chán,cứ lặp đi lặp lại,lặp đi lặp đi từ ngày này sang ngày khác!
Muốn phá vỡ cái cuộc sống ấy,muốn trải lòng ra để đón nhận nhiều hơn,muốn là 1 người khác,muồn mọi người hiểu và cũng là cho chính mình hiểu được điều sâu thẳm trong tâm hồn,muốn bù đắp tất cả những thiếu sót,muốn khỏa lắp sự thèm khát....
....nhưng rồi nhận ra đằng sau tất cả sự thèm khát đấy chỉ đơn giản là...
...thèm 1 giấc ngủ ngon,một giấc ngủ để lại là chính mình!

Muốn phá vỡ cuộc sống ấy,muốn thay đổi nó nhưng rồi nhận ra nó chẳng có gì phải đổi thay!Một giấc ngủ lại đưa mọi thứ trở về như nó vốn có,chẳng còn nhàm chán,bởi đơn giản sau giấc ngủ là 1 cuộc sống mới,nơi mà mỗi ngày lại tìm thấy 1 mảnh ghép cho bức tranh mang tên "Tương Lai"!
Muốn trải lòng ra,muốn mọi người hiểu nhưng rồi chẳng ai có thể,chỉ có Chính Mình!Một giấc ngủ lại hàn gắn những vết thương của Ngày Hôm Trước,xóa sạch u buồn của Ngày Hôm Kia,lau khô nước mắt của ngày Hôm Qua và vẽ tiếp con đường "Hạnh Phúc" bắt đầu từ Ngày Hôm Nay!
...................................................................................
Ngủ dậy để thấy ánh Bình Mình đón chào ngày mới,để nhận ra trái tim không còn những vết thương,để nhận ra cuộc sống chẳng hề nhàm chán,nhận ra bên mình vẫn còn 1 người bạn,chẳng hề rời xa,chẳng hề phản bội,cứ lặng lẽ lắng nghe mọi phiền muộn và đôi khi có cả những niềm vui!Cảm ơn nhé,Myself!!!